999+ Bài thơ về trăng hay, thơ ngắn 2 câu về trăng ấn tượng và đong đầy

Thơ hay về trăng

Ánh trăng là niềm cảm hứng cũng như tượng trưng cho nỗi lòng của mỗi người. Dưới đây là những bài thơ về trăng hay nhất, thơ về trăng tình yêu, thơ về trăng buồn hiu hắt, thể hiện cảm xúc dạt dào và đong đầy.

Những câu thơ hay về trăng 2 câu

1. Bóng trăng em ngỡ bóng đèn
Bóng cây em ngỡ bóng thuyền anh sang.

2. Trăng dưới nước là trăng trên trời
Người trước mặt là người trong tim

3. Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Để lòng thi sĩ đêm ngồi tương tư

4. Ở đâu trăng có nhớ người
Ở đây đang có một người nhớ trăng.

5. Trăng lên đỉnh núi trăng tà
Anh thích em thật hay là thích chơi?

6. Trăng lên đỉnh núi chơi vơi
Anh thương em thật nói chơi làm gì.

7. Nụ cười em bao la vũ trụ
Muôn vạn thiên hà lấp lánh trăng sao.

8. Trăng tròn chỉ có đêm rằm
Tình ta tháng tháng, năm năm vẫn tròn

9. Trăng kia ai vẽ mà tròn
Lòng anh ai trộm mà hoài nhớ thương.

10. Em vốn đem tim mình hướng về ánh trăng,
Thế nhưng ánh trăng lại chiếu soi dòng nước.”

11. Trăng soi đáy nước in trời…..
Tìm hoài không thấy bóng người mình thương.

Những bài thơ về trăng

12. Trăng lên đỉnh núi trăng tà
Đường cong em thế, ai mà không mê

13. Trăng rằm mười sáu trăng nghiêng
Thương em chúm chím cười duyên một mình

14. Có ai nuốt ánh trăng vàng
Có ai nuốt cả bóng nàng tiên nga…

15. Gió này là gió của mây,
Trăng kia của núi, biển đầy của sông.

16. Tương tư cách trở đôi bờ
Kẻ trông hoa rụng kẻ chờ trăng lên…

17. Tay người chạm mãnh trăng thanh
Trăng thương người ở hiền lành vị tha.

18. Nhờ trăng nhắn gió đôi lời
Đành rằng xa cách nhưng tôi vẫn chờ.

19. Trăng lên đỉnh núi trăng tà
Em chưa 18 anh chờ em nha

20. Trăng soi bóng lên gió ngàn
Mây ghen cái bóng, trút màn mưa đêm.

21. Ta đem lòng này gửi trăng sáng.
Ai ngờ trăng sáng chiếu xuống mương

22. Ánh trăng rất sáng, sáng cũng vô ích, vô ích cũng vẫn sáng.
Tớ rất thích cậu, thích cũng vô ích, vô ích cũng vẫn thích.”

23. Ngẩng đầu ngắm trăng sáng
Cúi đầu…muốn hôn anh”

24. Đem đèn đường treo lên bầu trời
Trộm hái ánh trăng gửi tặng em.

25. Ôi nửa vầng trăng ta đánh rơi.
Làm lạc mất nhau đến nửa đời…

26. Đêm nay trăng sáng quá…
Em muốn hôn vào má anh.

27. Phải lòng trăng ở trên cao.
Nên mơ mộng trở thành sao để gần…

Những bài thơ về trăng

28. Trăng buồn Sao ở xa xôi
Khi nào Sao mới được ngồi với Trăng ?

29. Trăng thẫn thờ, trăng đứng ngẩn ngơ ….
Ta thẫn thờ, ta nhớ về ai

30. Trăng buồn Sao ở xa xôi
Khi nào Sao mới được ngồi với Trăng?

Những bài thơ về trăng tình yêu

1. Trăng bao nhiêu tuổi trăng già*
Người bao nhiêu tuổi gọi là người khôn.
Tim bao nhiêu tuổi biết buồn.
Em bao nhiêu tuổi sao cô đơn hoài?

2. Người yêu trăng, vẫn yêu trăng
Dù trăng không tỏ
Tôi yêu người, mãi yêu người
Dù người chẳng cạnh bên.

3. Trăng lúc mờ lúc tỏ
Lững lờ giữa bao mây
Cậu hững hờ không rõ
Biết phải tính sao đây?

4. em rồi sẽ hôn anh
dưới đêm trăng nguyệt thực
để trời trăng chứng giám
chuyện tình yêu chúng mình.

5. Mảnh trăng gầy mãi cũng tròn
Nhớ anh gầy mãi héo mòn dung nhan
Chuyện tình có hợp rồi tan
Chỉ xin đừng để lỡ làng cho nhau

6. Vầng trăng chẳng biết đớn đau
Mấy người thi sĩ gán vào mà thôi
Đôi khi cũng thấy trăng trôi
Thật ra trăng đứng mồ côi một mình
Trăng kia lại rất hữu tình
Soi đường dẫn lối cho mình gặp ta

7. Hay là mình bỏ phố
Về ôm mộng trong trăng
Cuộn tròn trong tay mẹ
Quên đi hết nhọc nhằn.

Thơ hay về trăng

8. Mảnh trăng gầy mãi cũng tròn
Nhớ anh gầy mãi héo mòn dung nhan
Chuyện tình có hợp rồi tan
Chỉ xin đừng để lỡ làng cho nhau

9. Vầng trăng chẳng biết đớn đau
Mấy người thi sĩ gán vào mà thôi
Đôi khi cũng thấy trăng trôi
Thật ra trăng đứng mồ côi một mình
Trăng kia lại rất hữu tình
Soi đường dẫn lối cho mình gặp ta.

10. Giờ đây trăng rủ bên thềm
Để cho ngọn gió ghé xem những gì
Mây buồn mây cũng bay đi
Còn em nỗi tủi sầu bi lệ nhòa
Nghĩ rằng tình đó đã qua
Nghĩ rằng anh ở nơi xa thật rồi.

11. Có ai nuốt trăng vàng
Có ai nuốt cả bóng nàng tiên nga…

12. Trăng dưới nước là trăng trên trời
Người trước mặt là người trong tim.

13. Em vốn đưa tim mình hướng về ánh trăng
Thế nhưng ánh trăng lại chiếu soi dòng nước.

14. Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay

15. Cổ nhân kim ngân nhược lưu thủy
Cộng khán minh nguyệt giai như thử.

Những bài thơ buồn về trăng

Bài thơ 1: Ánh trăng buồn 

Nửa đêm nhìn ánh trăng buồn
Cô đơn lẻ bóng lệ tuôn gối mềm
Giờ này người đã ấm êm
Bỏ rơi một nửa trong đêm u sầu.

Những ngày hai đứa còn đâu
Nhớ lời anh nói những câu hẹn thề
Bên vạt cỏ dọc triền đê
Anh đi quên cả lối về thăm em.

Giờ đây trăng rủ bên thềm
Để cho ngọn gió ghé xem những gì
Mây buồn mây cũng bay đi
Còn em nỗi tủi sầu bi lệ nhòa.

Nghĩ rằng tình đó đã qua
Nghĩ rằng anh ở nơi xa thật rồi
Sao lòng vẫn thấy bồi hồi
Trong đêm không ngủ…. lạy trời quên anh.

Tác giả: Thanh Trần

Bài thơ 2: Trăng Muộn

Trăng buồn hỏi gió đi đâu
Để trăng ôm một mối sầu tương tư
Hỏi mây để rõ thực hư
Mây cười lỏn lẻn, ậm ừ bay xa

Trăng ngồi xuống ngọn núi già
Rầu rầu một nét trông ra thật buồn
Gió thời bay khắp bốn phương
Bỏ trăng ở lại nhớ thương một mình

Ngắm nhìn đáy nước lung linh
Soi gương chợt thấy bóng mình hư hao
Gió ơi gió bỏ đi đâu
Để trăng ở lại đêm thâu một mình

Tác Giả: Loan Nguyen

Bài thơ 3: Trăng buồn

Trăng nghiêng ngả bóng dài
Người ngồi đó chờ ai
Mà mắt sầu rưng lệ
Bóng hình đã mờ phai

Tôi nhớ ngày tháng cũ
Mình cùng hẹn dưới trăng
Bao mộng mơ ấp ủ
Nguyện xin với chị hằng

Tháng ngày đã trôi qua
Tình yêu bỗng nhạt nhòa
Ta vội quên hẹn ước
Nên tình đã đi xa

Nhìn ánh trăng vàng võ
Đang soi sáng nơi này
Nhớ lại ngày xưa đó
Lòng buồn cạn chén say

Tác giả: Thanh Hùng

Bài thơ 4: Trăng khuya 

Đêm khuya không ngủ nhớ thương ai?
Khắc khoải trong tim tiếng thở dài
Làm bạn cùng trăng đêm khuya lạnh
Hờ hững bờ vai dáng trang đài.

Tím cả vùng trời bao kỷ niệm
Biết người còn nhớ mãnh trăng xưa
Đêm nay trăng lạnh màu sương khói
Lãng đãng buồn sao một kiếp người.

Tác giả: Nguyễn Ngọc Sáng

Bài thơ 5: Đêm trăng

Đêm thức trắng một mình bên song cửa
Mắt dõi nhìn lưng ghé dựa ngóng trông
Áng mây đêm theo gió uốn bập bồng
Vầng trăng khuyết hờn ghen trông buồn quá

Bâng khuâng ấy trở về sao thật lạ
Biết nói gì diễn tả để anh nghe
Gió len qua lay lá rụng bên hè
Thêm trống vắng phòng the càng hiu quạnh

Ngoài trời vẫn lung linh muôn sắc ánh
Trăng hững hờ ghé cạnh sát thềm hiên
Chỉ riêng ta ngăn cách bởi hai miền
Nên đêm vắng mãi không yên giấc ngủ

Sương ướt nhẹ long lanh giọt tinh tú
Ta níu cành tay giũ giữa tầng không
Dẫu đêm nay mi lại ướt má hồng
Nhưng luôn giữ mối duyên nồng anh nhé.

Tác giả: Hoàng Thị Oanh

Bài thơ 6: Trăng lạc

Trăng đã uống bao nhiêu rượu đế
Mà ngả nghiêng dương thế muôn chiều
Trăng rằng trăng mãi cô liêu
Một đời quạnh vắng liêu xiêu một đời

Trăng say khướt trăng rơi đáy giếng
Thăm thẳm sâu vẳng tiếng khóc than
Trăng về đi nhé dương gian
Đừng soi bóng liễu giữa ngàn cung mây

Trăng dường lạ ru ngày xa nhớ
Chốn tiên xa lở dở cung Hằng
Trăng mê trăng mải dung dăng
Một đời say đắm nên trăng vương tình

Trăng võng nhịp ru mình trăng hé
Vén mây xanh trăng ghé xuống đây
Trăng về ôm mối tình say
Cho ta hạnh phúc tháng ngày hỡi trăng.

Bài thơ 7: Trăng khuya

Đêm khuya không ngủ nhớ thương ai
Khắc khoải trong tim tiếng thở dài
Làm bạn cùng trăng đêm khuya lạnh
Hờ hững bờ vai dáng trang đài
Tím cả vùng trời bao kỷ niệm
Biết người còn nhớ mãnh trăng xưa
Đêm nay trăng lạnh màu sương khói
Lãng đãng buồn sao một kiếp người.

Tác giả: Nguyễn Ngọc Sáng

Những câu thơ hay về trăng

Bài thơ 8: Trăng rơi

Đêm rằm ngắm ánh trăng soi
Tìm xem chú cuội đang ngồi ở đâu
Ước gì là cánh chim câu
Bay lên trời biếc xoa đầu cuội chơi.

Chị Hằng rơi xuống giếng khơi
Ước gì là cá ta bơi cùng nàng
Đêm rằm ngắm ánh trăng vàng
Tuổi em mười sáu mơ màng xa xôi.

Lấy gàu múc ánh trăng rơi
Được cùng chị Nguyệt lên trời đầy sao
Đêm rằm lồng lộng trời cao
Ô kìa chú cuội rơi vào mắt em.

Tác giả: Hồ Viết Bình

Bài thơ 9: Trăng buồn 

Sớm nay còn sót mảnh buồn
Xưa sau cũng vậy buồn luôn ngọc ngà
Buồn từ Cung Quảng nguy nga
Buồn nghiêng ngửa buồn xa sa xuống trần
Dang tay đỡ nỗi niềm trăng
Buồn xuyên vụn vỡ ơi Hằng Nga ơi!

Tác giả: Nguyễn Minh Dũng

Bài thơ 10: Gánh trăng đổ xuống sông sầu 

Gánh trăng đổ xuống sông sầu
Lòng ta đau đớn biết đâu hỡi người!
Một vùng gió thổi mưa rơi
Một vùng cay đắng lả lơi chuyện tình
Thôi thì tắt ánh bình minh
Thôi thì tan vỡ bóng hình mà thôi.

Tác giả: Hàn Quốc Vũ

Bài thơ 11: Ánh trăng tan 

Trăng nghìn thu vẫn đẹp
Vì không thuộc về ai,
Hồn khát khao chiếm hữu
Trăm năm nỗi đau dài.

Ta một đời ngây dại
Chạy đua với mặt trời.
Vừa thấy bờ hạnh phúc
Hoàng hôn phủ xuống đời.

Tác giả: Thích Tánh Tuệ

Bài thơ 12: Trăng về góc phố

Trăng về đợi em trên đỉnh núi
Soi bóng em về đêm hoang vu
Bóng trăng theo em về góc phố
Ngậm ngùi trăng để lại lời ru

Bóng trăng lặng thầm rời phố vắng
Điều hiu một cõi bóng trăng tàn
Mong manh từng sợi vàng xuyên tóc
Dệt tấm lụa trăng phủ tóc nàng

Xa em trăng về đồi ngã bóng
Nghiêng bóng trăng vàng dưới đáy sông
Đò xuôi dòng nước xin đi nhẹ
Kẻo vỡ trăng vàng chạnh bến mơ

Hạ vàng trăng sáng đêm long lanh
Bóng trăng lơ lững đậu trên cành
Bóng em đêm nay còn góc phố
Bóng trăng thơ thẩn lướt qua mành.

Tác giả: Phạm Đình Dũng

Bài thơ 13: Ánh trăng buồn

Nửa đêm nhìn ánh trăng buồn
Cô đơn lẻ bóng lệ tuôn gối mềm
Giờ này người đã ấm êm
Bỏ rơi một nửa trong đêm u sầu
Những ngày hai đứa còn đâu
Nhớ lời anh nói những câu hẹn thề
Bên vạt cỏ dọc triền đê
Anh đi quên cả lối về thăm em
Giờ đây trăng rủ bên thềm
Để cho ngọn gió ghé xem những gì
Mây buồn mây cũng bay đi
Còn em nỗi tủi sầu bi lệ nhòa
Nghĩ rằng tình đó đã qua
Nghĩ rằng anh ở nơi xa thật rồi
Sao lòng vẫn thấy bồi hồi
Trong đêm không ngủ…. lạy trời quên anh.

Tác giả: Thanh Trần

Bài thơ 14: Ánh trăng 

Dưới ánh trăng
Tiếng đàn then
Vừa đủ nghe
Cỏ lấp lánh
Khe khẽ ướt
Tiếng đàn nép vào nhau
Ánh trăng nhợt trên đầu
Buồn vô cớ dềnh lên.

Tác giả: Y Phương

Bài thơ 15: Tôi Vẫn Chờ

Tôi vẫn ngồi đây đợi gió về
Cùng tôi ở lại ngắm trăng khuya
Hỏi trăng có biết bao mùa đã
Lỗi hẹn cùng tôi chốn hẹn hò

Tôi vẫn ở đây, tôi vẫn chờ
Một mình như thế cứ chông chênh
Hỏi trăng có thấu tình đau khổ
Nhói buốt tim tôi đã mấy mùa.

Tác Giả: Thủy Cúc

Những bài thơ về trăng rằm

Bài thơ 1: Tự tình dưới trăng

Trăng lơ lững, bên thềm móc võng
Gió gọi về lắng đọng tim mơ
Tự tình ánh nguyệt dệt thơ
Đong đưa gửi mộng vu vơ chị hằng

Buồn lãng đãng, giăng giăng tơ rối
Dệt không thành một mối lương duyên
Phủ mình trước mộng ảo huyền
Lam chiều khói toả chung chuyên cửa hồn

Bão cát xoáy, vùi chôn luyến ái
Lục bình trôi ngược mái chèo xuôi
Mươi năm tình cảm vun bồi
Đắp xây tổ ấm giờ rồi mộng tan

Cung trầm bổng, tỳ đàn đứt gãy
Mảnh trăng sầu tháng bảy mưa ngâu
Ngưu Lang, Chức Nữ gặp nhau
Kết đàn Ô Thước nhịp cầu mỗi năm

Hồn khoắc khoải, trăng rằm rao bán
Lòng đơn cô như áng phù vân
Thương thân, phận bạc phong trần
Suy tư tình ái hương ngần thoáng bay.

Tác giả: Võ Minh Chí

Bài thơ 2: Tháng Giêng Buồn

Thoảng nghe tiếng hạt kêu trăng
Nhớ thời xưa ấy đêm rằm tháng giêng
Vầng mây lả lướt che nghiêng
Hằng Nga vẫn đó triền miên lững lờ

Cuội ngồi ôm bóng bơ vơ
Ru tình thơ giữa mịt mờ bao la
Ngẫm ta như kiếp cuội già
Lỡ tương tư dáng kiêu sa giữa đời

Nỗi buồn da diết đầy vơi
Bao năm vấn vít tình người chốn xa
Xuân nay hương ngát la đà
Cố nhân đâu hỡi?-Mình ta đất trời

Tháng giêng tình ái buông lơi
Đêm rằm trở bước xa rời ước mơ
Sầu lên đỉnh nhớ thương chờ
Theo trăng dõi bóng tình thơ lạc loài

Tác giả: Viễn Phương

Bài thơ 3: Tháng Tám 

Thoảng có ngọn heo may
lay rèm ô cửa nhỏ
sắc trái hồng thêm đỏ
màu hạt cốm ngát xanh.

Phải đâu chỉ con trẻ
nao nức đón trăng rằm!

Phố Hàng Mã ngời lên
những đèn lồng tươi đỏ
đèn ông sao, trống nhỏ
bày tràn ra ngoài hiên.

Phong vị cổ dân gian
khoe sắc màu trên phố
ôi những ánh trăng rằm
càng về khuya càng tỏ!

Tác giả: Thi Ngẫu

Thơ về trăng hay

Bài thơ 4: Trăng ơi

Trăng ơi khi tỏ khi mờ
Nơi đây một bóng bơ bơ lạnh lùng
Trăng vờn mây núi chập chùng
Riêng ta một nỗi nhớ nhung ngút ngàn.

Một mình một bước lang thang
Trên đầu lẻo đẻo trăng vàng đi theo
Người buồn trăng chẳng trong veo
Khi tròn lúc khuyết khi treo khi chìm.

Nhìn trăng gửi gắm nỗi niềm
Khi than khi trách ta tìm đến trăng
Em buồn em trốn trong trăng
Sâu trong đáy mắt vầng trăng vơi đầy.

Trăng non trăng khuyết trăng gầy
Không gian tĩnh mịch thuyền này trong trăng
Trăng tròn vành vạnh vầng trăng
Tình em trong trẻo như trăng ngày rằm.

Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Bài thơ 5:  Ánh trăng rằm 

Thời gian hiện rực vàng trong ánh mắt
Áng đêm đen có mãi tới vô cùng
Có hay không bốn mùa huyễn hoặc
Ánh trăng rằm vằng vặc chốn hư không.

Tác giả: Nguyễn Việt Hồng

Bài thơ 6: Tình Trăng

Trăng khuya nhành liễu phân kỳ
Màng đêm tịch mịch phân ly ba đường
Trăng vàng mờ nhạt khói sương
Gió lùa liễu rủ ba đường vấn vương

Mây mù che giấu trăng thương
Cớ sao tạo hóa cắt thương tình chàng
Ta buồn mặt rủ mày hường
Người thương vắng bóng giọt sầu lệ rơi

Trăng sầu gặp tiếc mưa ngâu
Lòng chàng với thiếp ai sầu hơn ai
Gió đưa nhành liễu bắt cầu
Ngưu Lan chức nữ bắt đầu gặp nhau

Trăng ơi sao mãi một màu
Sao trăng không tỏ gặp nhau một lần

Tác Giả: Võ Văn Thuận

Những bài thơ về trăng của Bác Hồ

Bài thơ 1: Ngắm trăng

Trong tù không rượu cũng không hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.

Tác giả: Hồ Chí Minh

Bài thơ 2: Rằm tháng giêng

Rằm xuân lồng lộng trăng soi,
Sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân;
Giữa dòng bàn bạc việc quân,
Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền

Tác giả: Hồ Chí Minh

Bài thơ 3: Tin thắng trận

Trăng vào cửa sổ đòi thơ
Việc quân đang bận, xin chờ hôm sau
Chuông lầu chợt tỉnh giấc thu
Ấy tin thắng trận Liên khu báo về.

Tác giả: Hồ Chí Minh

Bài thơ 4: Dạ lãnh

Đêm thu không đệm cũng không chăn,
Gối quắp, lưng còng, ngủ chẳng an;
Khóm chuối trăng soi càng thấy lạnh,
Nhòm song, Bắc Đẩu đã nằm ngang.

Tác giả: Hồ Chí Minh

Thơ về trăng của bác

Bài thơ 5: Cảnh khuya

Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.

Tác giả: Hồ Chí Minh

Bài thơ 6: Đối nguyệt

Ngoài song, trăng rọi cây sân,
Ánh trăng nhích bóng cây gần trước song.
Việc quân, việc nước bàn xong,
Gối khuya ngon giấc bên song trăng nhòm.

Tác giả: Hồ Chí Minh

Bài thơ 7: Chơi trăng

Gặp tuần trăng sáng dạo chơi trăng
Sẵn nhắn vài câu hỏi chị Hằng
“Non nước tơi bời sao vậy nhỉ?
Nhân dân cực khổ biết hay chăng?

Tác giả: Hồ Chí Minh

Bài thơ 8: Báo tiệp

Nguyệt thôi song vấn: Thi thành vị?
Quân vụ nhưng mang vị tố thi.
Sơn lâu chung hưởng kinh thu mộng,
Chính thị Liên khu báo tiệp thì.

Tác giả: Hồ Chí Minh

Bài thơ 9: Cảnh rừng Việt Bắc

Cảnh rừng Việt Bắc thật là hay,
Vượn hót chim kêu suốt cả ngày,
Khách đến thì mời ngô nếp nướng,
Săn về thường chén thịt rừng quay,
Non xanh, nước biếc tha hồ dạo,
Rượu ngọt, chè tươi mặc sức say.
Kháng chiến thành công ta trở lại,
Trăng xưa, hạc cũ với xuân này.

Tác giả: Hồ Chí Minh

Bài thơ 10: Thư Trung thu 1951

Trung thu trăng sáng như gương
Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng
Sau đây Bác viết mấy dòng
Gửi cho các cháu tỏ lòng nhớ nhung…

Tác giả: Hồ Chí Minh

Thơ về trăng của Xuân Diệu

Bài thơ 1: Trăng Khuya Trên Hắc Hải

Trăng trên Hắc Hải rạng ngà
Biển như hồ rộng bao la mới kì!
Ngút ngàn sóng lượn li ti
Sao con đôi chấm nghĩ chi trên trời.

Khuya không ngủ được ra ngồi
Tựa bao lơn ngắm trùng khơi một mình.
Nếu như không có ân tình
Thì anh lạnh đến ghê mình, em ơi.

Nhưng hồn anh sáng anh vui,
Anh nghe đây đó cuộc đời gần quanh
Có em: ấm cả trời xanh;
Sóng bên chân khẽ cùng anh chuyện trò.

Nếu anh tả biển bây giờ
Thì trăng kia cũng đợi chờ tả trăng
Tả đêm tả cát sao bằng
Tả anh thương nhớ lòng giăng vạn trùng.

Tác giả: Xuân Diệu

Bài thơ 2: Nguyệt Cầm

Trăng nhập vào đây cung nguyệt lạnh,
Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần.
Đàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm!
Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân.

Mây vắng, trời trong, đêm thuỷ tinh;
Lung linh bóng sáng bỗng rung mình
Vì nghe nương tử trong câu hát
Đã chết đêm rằm theo nước xanh.

Thu lạnh càng thêm nguyệt tỏ ngời,
Đàn ghê như nước, lạnh, trời ơi…
Long lanh tiếng sỏi vang vang hận:
Trăng nhớ Tầm Dương, nhạc nhớ người…

Bốn bề ánh nhạc: biển pha lê.
Chiếc đảo hồn tôi rợn bốn bề
Sương bạc làm thinh, khuya nín thở
Nghe sầu âm nhạc đến sao Khuê.

Tác giả: Xuân Diệu

Bài thơ 3: Trăng Sáng

Anh đứng cửa sổ trước
Thấy cành gió đưa nhau
Anh đứng cửa sổ sau
Thấy cây long não sáng

Biết là trăng giữa cỏ
Rải những cọng rơm vàng
Biết là trăng trên trời
Đang rắc hoa liền cánh.

Những khi em ở gần
Hai ta vui ngày tháng
Anh mải thơ quên trăng.
Em nhắc anh: “Trăng sáng”

Anh bồi hồi vui sướng
Hiểu tình em vẫn đầy
Vẫn nhớ trăng hò hẹn
Vẫn một vầng đắm say.

Nay em đang ở xa
Anh nhắc em: “Trăng sáng”
Anh gọi em: “Trăng ngà”
Đứng bồi hồi canh vắng.

Tác giả: Xuân Diệu

Bài thơ 4: Đêm Trăng Đường Láng

Em là một ngôi sao mới băng
Xuống đây, đi với anh đêm trăng

Hai con mắt dễ thương dễ ghét
Đôi mắt, nguồn mặn nồng tha thiết

Em đưa anh vào trong bóng trăng
Anh đưa em cành liễu thung thăng

Đường Láng thơm bạc hà, canh giới
Ôi trăng soi trên lá xà cừ…

Anh với em bên bờ đêm biếc
Những xóm mờ mến thương quen biết

Trăng như sương trên ruộng lúa xanh
Gió như chim xao động trong cành

Em là một ngôi sao mới băng
Xuống đây, đi với anh đêm trăng.

Tác giả: Xuân Diệu

Thơ về trăng của Xuân Diệu

 

Bài thơ 5: Buồn Trăng

Gió sáng bay về, thi sĩ nhớ;
Thương ai không biết, đứng buồn trăng.
Huy hoàng trăng rộng, nguy nga gió,
Xanh biếc trời cao, bạc đất bằng.

Mây trắng ngang hàng tự thuở xưa,
Bao giờ viễn vọng đến bây giờ.
Sao vàng lẻ một, trăng riêng chiếc;
Đêm ngọc tê ngời men với tơ…

Khắp biển trời xanh, chẳng bến trời,
Mắt tìm thêm rợn ánh khơi vơi.
Trăng ngà lặng lẽ như buông tuyết,
Trong suốt không gian, tịch mịch đời.

Gió nọ mà bay lên nguyệt kia,
Thêm đem sương lạnh xuống đầm đìa.
Ngẩng đầu ngắm mãi chưa xong nhớ,
Hoa bưởi thơm rồi: đêm đã khuya.

Tác giả: Xuân Diệu

Bài thơ 6: Trăng

Trong vườn đêm ấy nhiều trăng quá,
Ánh sáng tuôn đầy các lối đi.
Tôi với người yêu qua nhẹ nhẹ…
Im lìm, không dám nói năng chi.

Bâng khuâng chân tiếc giậm lên vàng,
Tôi sợ đường trăng tiếng dậy vang,
Ngơ ngác hoa duyên còn núp lá,
Và làm sai lỡ nhịp trăng đang.

Dịu dàng đàn những ánh tơ xanh,
Cho gió du dương điệu múa cành;
Cho gió đượm buồn, thôi náo động
Linh hồn yểu điệu của đêm thanh.

Chúng tôi lặng lẽ bước trong thơ,
Lạc giữa niềm êm chẳng bến bờ.
Trăng sáng, trăng xa, trăng rộng quá!
Hai người nhưng chẳng bớt bơ vơ.

Tác giả: Xuân Diệu

Bài thơ 7: Lưng Trăng

Cô Hằng ơi, bao năm
Thấy mặt không thấy lưng!
Cô quay mình một phía,
E thẹn đến vô cùng.

Mặt đẹp cô ngọc ngà,
Ngắm trông là yêu mến.
Triệu dặm biết sao mà
Thấy nhau cho trọn vẹn!

Nhưng, trí người vươn mãi,
Vượt gió, đuổi sao băng;
Hôm qua vừa phóng mắt,
Quành tay sau mặt trăng.

Lưng trăng khuất muôn đời
Ảnh gửi về trái đất;
Núi, biển được con người
Đặt tên lần thứ nhất.

Gần lắm, cô Hằng ơi!
Chắc cô hết thẹn rồi.
Chắp tròn đôi phía nguyệt,
Thêm thân trăng với người.

Tác giả: Xuân Diệu

Bài thơ 8: Chiếc Bánh Trung Thu

Một mảnh trăng thu hình chiếc bánh;
Bánh không ngon lắm cũng tinh anh
Sáng hôm mười bốn ta xa cách;
Đến tối trung thu em một mình
Mình em mở chiếc bánh trông trăng
Anh để dành cho, gói kỹ càng
Mỗi miếng ngọt bùi là tưởng nhớ
Đến ai gởi gắm mối tình thương.
Bên này anh cũng ngẩng trông xa
Cây cỏ làng quê tắm ánh ngà
Đôi ngã nhớ nhau nhìn sững nguyệt:
Bánh tròn xum họp của đôi ta.

Tác giả: Xuân Diệu

Thơ Hàn Mạc Tử về trăng

Bài thơ 1: Đêm trăng

Bữa ni sáng tỏ bóng Hằng
Thử xem thiên hạ ai bằng ta không
Thảnh thơi lầu mát ngồi trông
Muôn vàn tâm sự một dòng nao nao
Càng lên, càng tỏ, càng cao
Trăng ơi hãy ghé động đào xem hoa
Hữu tình ta lại gặp ta
Đêm nay mới thấy đậm đà khuôn thiên
Mà sao ngậm miệng làm duyên
Đã nhiều căn dặn nỗi niềm tóc tơ
Mà sao trăng khéo hững hờ
Vì trăng ta phải ngồi chờ suốt đêm
Muốn bay lên tận cung thiềm
Kéo vầng trăng xuống kết duyên châu trần.

Tác giả: Hàn Mặc Tử 

Bài thơ 2: Ưng Trăng 

Tôi ngâm thơ trăng thơ trăng
Không ngờ gió mát phăng phăng bay về.
Sáng xanh đậu bức tranh đề,
Bông thơm hội ý bên lề chờ mong.
Tiếng ca nhẹ thỡn chưa vồng,
Bởi chưng huyền ảo còn lồng hương lên.
Chờ đày khí hậu còn nguyên,
Không ai chạm tới mà đền sao đang.
Tôi ưng quá! Tôi ưng nàng,
Nàng xa xa lắm, ơi nàng Trăng ơi!

Tác giả: Hàn Mặc Tử 

Bài thơ 3: Đà Lạt trăng mờ

Giây phút thiêng liêng đã khởi đầu
Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ
Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt
Như đón từ xa một ý thơ.

Ai hãy làm thinh chơ nói nhiều
Để nghe dưới đáy nước hồ reo
Để nghe tơ liễu run trong gió
Và để xem trời giải nghĩa yêu.

Hàng thông lấp loáng đứng trong im
Cành lá in như đã lặng chìm
Hư thực làm sao phân biệt được?
Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.

Cả trời say nhuộm một màu trăng
Và cả lòng tôi chẳng nói rằng
Không một tiếng gì nghe động chạm
Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!

Tác giả: Hàn Mặc Tử

Bài thơ 4: Một nửa trăng

Hôm nay có một nửa trăng thôi
Một nửa trăng ai cắn vỡ rồi
Ta nhớ mình xa thương đứt ruột
Gió làm nên tội buổi chia phôi!

Tác giả: Hàn Mặc Tử

Bài thơ 5: Uống trăng

Ta căm với tiếng reo khô
Ta buồn với liễu bên hồ ngẩn ngơ
Ngông cuồng đi hái vần thơ
Yêu đương, rót nước để chờ trăng lên
Bóng Hằng trong chén nằm nghiêng
Lả lơi, tắm mát, làm duyên gợi tình
Sóng xao mặt nước rung rinh
Lòng ta khát miếng chung tình từ lâu
Uống đi cho đỡ khô hầu
Uống đi cho bớt cái sầu mênh mang
Có ai nuốt ảnh trăng vàng
Có ai nuốt cả bóng nàng Tiên Nga.

Tác giả: Hàn Mặc Tử

Bài thơ 6: Vầng Trăng 

Hãy nâng lên và nâng lên chút nữa
Sóng thơm tho như ánh ngọc hừng đông.
Nhưng cao quá và căng lên dữ quá,
Dồn qua mau cho lún mức hư không.

Đã trong rồi và thanh tao đến tớt
Bao nhiêu tơ chuyển được tiếng thơ bay.
Êm êm hơn đừng cho xanh lờn lợt,
Em so le và nguyên vẹn giữa đêm nay.

Lạy Chúa tôi, vầng trăng cao giá lắm
Xin ban ơn bằng cách sáng thêm lên
Ánh thêm lên cho không gian rất đẫm
Linh hồn thơ mát rợn với hương nguyền.

Tác giả: Hàn Mặc Tử

Thơ hàn mặc tử về trăng

Bài thơ 7: Một Miệng Trăng 

Cả miệng ta trăng là trăng
Cả lòng ta vô số gái hồng nhan
Ta nhả ra đây một nàng
Cho mây lặng lờ, cho nước ngất ngây
Cho vì sao rụng xuống mái rừng say
Gió thổi rào rào như lá đổ
Suối gì trong trắng vẫn đồng trinh
Bóng ai theo dõi bóng mình
Bóng nàng yêu tinh
Nhịp cười như tiếng vỡ pha lê

Thưa tôi không dám say mê
Một mai tôi chết bên khe Ngọc Tuyền
Bây giờ tôi dại, tôi điên
Chấp tay tôi lạy cả miền không gian
Hẹn tôi tảng sáng đi tìm mộng
Mộng còn lưởng vưởng bến xa mơ
Tiếng gà gáy rung trăng đầu hạ
Tôi hoảng hồn lên, giận sững sờ.

Tác giả: Hàn Mặc Tử

Bài thơ 8: Sáng Trăng 

Vui thay cảnh sáng trăng
Ái tình bắt đầu căng
Hoa thơm thì nín lặng
Hương thơm thì bay lay
Em tôi thì hổn hển
Áo xiêm lấm tấm vàng
Em tôi đã hiểu chưa
Đó là khúc tình ca
Nâng theo hơi thở nhẹ
Ở trên làn dây tơ
Của lòng em rộn rã
Khi mới học đòi mơ
Đêm nay trăng đúng tuổi
Năm nay em dậy thì
Làm sao không quyến luyến
Hoa gió đã tình si
Em tôi còn ngẫm nghĩ
Chưa thấy nói năng chi…

Tác giả: Hàn Mặc Tử

Tạm kết

Trên là những bài thơ về trăng hay và ý nghĩa nhất mà mình muốn chia sẻ đến bạn. Mong những thông tin mình chia sẻ sẽ có ích đối với bạn.

 

Bài viết liên quan